Lục Tiểu Phụng – Kim Bằng Chi Mê (Phim chưởng bộ Hong Kong xưa) là câu chuyện về một nhân vật nổi tiếng trong những tiểu thuyết kiếm hiệp của Cổ Long với biệt hiệu “Tứ mi mao” – người có bốn hàng lông mày, bởi bộ ria mép của anh mảnh như lông mày vậy. Nhân vật này là một người chuyên làm việc nghĩa, tuy có võ công lợi hại là “Linh tê chỉ”, song Cổ Long không chú trọng lắm về việc miêu tả võ công của anh, mà tập trung khai thác khả năng phá án (“Lục Tiểu Phụng hệ liệt” là truyện võ hiệp song mang tính trinh thám nhiều hơn). Tật xấu của nhân vật này là mê rượu và nữ nhân. Lục Tiểu Phụng còn có những “biệt hiệu” khác do các “hảo bằng hữu” đặt cho: Lục Ba Trứng, Lục Tiểu Kê…
Phần I: Kim Bằng vương triều (Sát Nhân Vương) ở ngoài quan ngoại điền sản vàng bạc nhiều vô kể. Chính vì sự giàu có ấy mà đất nước bị kỵ binh Kha Tát Khắc tấn công. Kim Bằng đại vương khi ấy còn trẻ tuổi lưu lạc đến Trung Nguyên, có tứ đại hộ thần hộ vệ: Thượng Quan Cẩn, Thượng Quan Mộc, Bình Dương Hạc, Nghiêm Lập Bản. Song ba người sau đã đổi tâm địa, lấy số châu báu của vương triều, người trở thành kẻ giàu nhất thiên hạ, kẻ thành người nhiều quyền lực nhất giang hồ, cả ba đều có võ công trác tuyệt. Lục Tiểu Phụng được mời đến tìm lại công bằng. Nhưng thực chất công bằng là ở đâu? Con bọ ngựa rình mồi biết chăng còn con chim sẻ đứng ngay sau lưng? Đâu là thiện đâu là ác, mưu trùng lên mưu… Ở Kim Bằng vương triều, ngòi bút trinh thám của Cổ Long đưa người đọc đến hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Nguồn: Phim Xưa